Thông báo mới [áp dụng từ 6/5/2010] | 06/05/10, 04:41 pm by Sếp Kút | Các bạn thân mến!
Kể từ ngày 6/5/2010, nhằm nâng cao, tạo mới và đảm bảo tin tức hơn.
Ban quản lí 4rum đã kích quyền sử dụng mới cho các thành viên như sau:
- Khách thăm viếng chỉ có thể xem topic, reply nhưng không xem được hình member post lên mạng.
Để xem hình phải log in hoặc đăng kí thành viên.
- Hiện nay …
[ Full reading ] | Comments: 0 |
Ra mắt hệ thống Quick Reply (Gửi bài viết) | 05/05/09, 05:27 pm by Sếp Kút | Thường thì các bạn muốn gửi bài viết bày tỏ ý kiến phải nhấp vào "Gừi trả lời" đúng không?
Nhưng kể từ bây giờ, không cần thế nữa, dưới mỗi bài viết đều hiển thị 1 cái khung. Các bạn sẽ viết trực tiếp và send bài viết 1 cách nhanh chóng hơn.
Thanks.
Góp ý & Thắc mắc tại đây!
BQL
| Comments: 8 |
Gửi yêu cầuđeến BQT | 13/07/09, 04:09 pm by hoangtubachma47 | theo như tinh` hynh` may' bua~ hum nay thy`4rum da~ it' ng` wa lại,nen BQT nen đưa ra niu` tro` chơi để mọi ng`tham gia tich' cực nha, nhât' la` cac' mem đo' ^^!
| Comments: 3 |
Thêm smiley cho bài viết | 18/01/09, 09:47 am by nicemimosa |
Phải làm j để bài viết thêm sinh động? Đầy màu sắc và vui nhộn? Thật đơn jản bởi Lis đã tìm ra câu trả lời! .
Mọi người vào website http://www.matcuoi.com/index.php. Rất nhìu hình dễ thương để pà kon tùy ý lựa chọn. Chúc mọi ng zui zẻ. Nhớ …
[ Full reading ] | Comments: 8 |
Xét TRIAL MOD (ĐHV thử việc) cho 2 thành viên | 20/05/09, 08:10 pm by Sếp Kút | Đúng như kế hoạch ban đầu của 4rum. Sau khi cuộc thi xét thành viên xuất sắc kết thúc thì BQL sẽ tuyển chọn và set những mem tích trở thành MOD cho 4rum chúng ta.
Hai mem được chọn là: hoangtubachma47 và lousarita_xiunhun
Chức vụ: TRIAL MOD (ĐHV thử việc trong một tuần)
Hai bạn này đăng kí box quản lí nhá!
Các MOD khác …
[ Full reading ] | Comments: 32 |
| | Tuy khuyết tật nhưng chúng ta vẫn là người may mắn | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
jokie.huynh SuperMods
Tổng số bài gửi : 136 Tuổi : 31 Đến từ : lòng đất Thanked : 0 Ngày tham gia : 20/01/2009
| Tiêu đề: Tuy khuyết tật nhưng chúng ta vẫn là người may mắn 23/01/09, 11:25 pm | |
| Day^ la` 1 bai` vik rat' cam? dong^ ma` Jo doc. dc tren kenh14.vn,cac' ban. hay~ cung` dong` cam? nha ........................................................................................................................................................................... [b]Đã bao giờ bạn ngừng nghĩ về những bất hạnh của mình để nhận ra rằng bạn vẫn còn may mắn biết chừng nào... Con người vốn có nhiều tham vọng và không bao giờ tự hài lòng với bản thân mình. Chẳng ai chịu nhận ra rằng những thứ mình đang có là ước mơ của rất nhiều, rất nhiều người khác. Như cô em họ tôi, suốt ngày soi gương và than thở rằng: tại sao chân mình không dài như chân Mai Phương Thuý? Sao mình không thể hát hay như cô bạn phó bí thư đoàn trường để có bao nhiêu người theo đuổi? Nó luôn than thở rằng sao cuộc sống “quá bất công” với nó, chẳng cho nó chút ưu điểm nổi trội nào. Nó không biết trong lúc nó than rầm trời, thì tôi ngồi nuốt nước mắt. Sự bất công của nó là ao ước không bao giờ thành hiện thực của tôi. Đã từng suốt một thời gian dài, tôi chỉ ngồi trong phòng và khóc một mình. Tôi không muốn xuất hiện ở ngoài trên chiếc xe lăn để người đời nhìn tôi với con mắt thương hại. Tôi luôn cho rằng mình đáng thương nhưng lại không muốn nhận sự cảm thông “bố thí” của mọi người. Tôi chỉ hận cuộc đời sao bất công với tôi, sao không cho tôi một đôi chân lành lặn như bao người bình thường khác? Nhưng những suy nghĩ đó đã là quá khứ rồi, sau khi tôi nhận ra mình rất may mắn.
Bởi vì còn rất nhiều người bất hạnh hơn tôi và bạn. Đã bao giờ bạn ngừng nghĩ về những bất hạnh của mình để nhận ra rằng cuộc sống của mình cũng là ước mơ của biết bao người khác, rằng mình thực sự may mắn biết bao. Những đứa trẻ bị nhiễm chất độc màu da cam, bị liệt não, dowm…Thậm chí họ còn không thể ước mơ, không bao giờ có thể cảm nhận niềm đau hay hạnh phúc, không bao giờ thấy được rằng mình đang bất hạnh để than thở. [You must be registered and logged in to see this image.] Bạn ạ, chúng ta không chỉ là những người khuyết tật mà chúng ta còn là những người may mắn. May mắn vì được sống và được cảm nhận trọn vẹn cuộc sống, vì biết yêu thương và được yêu thương. Hãy đón nhận tình yêu của anh ấy, đừng ngại ngùng gì hết, quên đi rằng mình đang là người khuyết tật, trên hết mình là người may mắn, một người trải qua một tai nạn khủng khiếp mà vẫn giữ được tính mạng, dù phải ngồi xe lăn nhưng vẫn tìm được người yêu thương thật lòng. Hãy lạc quan để đón nhận hạnh phúc, nhé!
Năm nay đáng lẽ tôi đang học lớp 11. Con đường phía trước còn đang rất rộng mở. Tôi học giỏi các môn, đặc biệt là môn tự nhiên. Các thầy cô giáo cũng như các bạn trong lớp rất yêu quý tôi vì tôi sống hòa đồng, vui vẻ, chan hòa với mọi người. Tôi là niềm tự hào của gia đình và họ hàng. Nhưng cuộc đời thật khắc nghiệt, không cho tôi được hưởng hạnh phúc một cách trọn vẹn.
Cách đây 1 năm, một tai nạn giao thông bất ngờ ập đến với tôi. Một chiếc xe ô tô đi ngược chiều đã bất ngờ đâm thẳng vào tôi, khi đó tôi đang cuống lên dắt xe đạp qua đường. Đến khi tỉnh lại, tôi không dám tin vào mắt mình khi thấy cả hai bàn chân đã bị cưa cụt lủn, băng bó kín mít. Tôi ngất lên ngất xuống vì không chấp nhận nổi sự thật, điều đó thật kinh khủng. Tôi hoảng sợ, gào khóc loạn lên vì quá đau đớn. Bố mẹ tôi khi ấy cũng ôm lấy con mà khóc. Thế là bao nhiêu mơ ước sụp đổ ngay trước mắt, liệu còn có thể làm gì khi mất cả 2 đôi chân??? Tôi suy sụp hoàn toàn, cái cảm giác đáng sợ lúc ấy đến giờ vẫn còn khiến tôi rùng mình. Sau đó, hàng loạt ý nghĩ tiêu cực ập đến với tôi. Liệu sau này có ai chăm sóc tôi suốt đời? Bố mẹ rồi cũng già yếu. Chẳng lẽ một đứa con khoẻ mạnh giờ lại cứ nằm bẹp chờ đợi sự chăm sóc của bố mẹ ư? Bố mẹ và mọi người đang rất hi vọng vào tôi. Tôi không thể làm gì để đáp lại niềm kì vọng của họ nữa sao? Đã hết sạch cơ hội rồi. Đó thực sự là khoảng thời gian quá đau đớn...
Tôi đã khóc rất nhiều. Khóc như thể bao nhiêu nước mắt chỉ dồn vào những ngày ấy. Bố mẹ và bạn bè ra sức động viên nhưng họ càng động viên, tôi lại càng cảm thấy suy sụp. Tai nạn khủng khiếp đó đã dập tắt hết ước mơ đời tôi. Mỗi lần bạn đến thăm, tôi không những không đỡ buồn mà càng tủi thân hơn. Nhìn đôi chân lành lặn của bạn, tôi cứ phải quay mặt đi giấu nước mắt…
Nếu mất anh tôi không biết mình phải sống tiếp như thế nào. Nhưng tôi không thể vì ích kỷ mà nhận lời yêu anh... (Hình minh hoạ) Tôi dần hết mọi hy vọng vào cuộc sống. Từ khi bị mất chân, tôi luôn sống trong sự dày vò. Càng có người an ủi, tôi càng cảm thấy mình vô dụng. Giờ tôi chỉ là một kẻ tật nguyền, không thể đi học, càng không còn những ngày lang thang ngoài đường. Cuộc sống của tôi chỉ là 4 bức tường đau khổ.
Cứ như thế suốt 5 tháng, tôi thu mình lại như con ốc. Dần dần tôi còn thấy sợ cả ánh sáng, vì nó soi rõ đôi chân cụt ngủn, tôi chỉ biết nằm trên giường, không thì ngồi xe lăn để chị giúp việc đưa đi loanh quanh trong nhà. Tôi làm bạn với chiếc laptop, cái điện thoại di động chỉ reo lên chuông bố gọi về hỏi ăn cơm chưa, hoặc mẹ hỏi cần gì để mẹ mua... Cuộc sống nhàm chán, vô vọng vây lấy tôi. Học để làm gì nữa, để lết đôi chân tàn tật ra đường ư? Nghĩ đến đó, tôi lại chua chát gạt ngay ý nghĩ học tiếp. Giờ tôi chỉ biết ôm cái lap để lang thang trên mạng.
Trong lúc tôi tuyệt vọng nhất, thì anh đến với tôi. Anh ấy là một người bạn của cậu tôi (cậu vẫn còn trẻ). Một lần đi cùng cậu tới thăm, anh đã làm quen rồi nhắn tin cho tôi nhiều lần. Anh động viên an ủi và cố làm cho tôi cảm thấy vui vẻ. Tối nào anh cũng ngồi chat tới tận khuya, sau đó nhắn tin tới lúc tôi ngủ thì thôi. Mỗi lần trò chuyện, anh kể cho tôi nghe cuộc sống ở ngoài như thế nào, có những chuyện gì hấp dẫn. Anh mua rất nhiều đĩa phim và đĩa nhạc cho tôi xem, anh nói cứ phim gì trên Mega Star có, thì nhất định tôi phải có. Mang đĩa không đủ, anh còn mua cả bỏng tới xem cùng tôi. Hành động ấy đã khiến trái tim tôi rung động thực sự. Những lúc có anh, tôi cảm thấy mình được an toàn và bình yên vô cùng.
Tôi chợt giật mình nhận ra một điều, hình như tôi đã yêu anh mất rồi. Anh ấy cũng cảm nhận được tình cảm của tôi và tìm cách gần tôi hơn. Cách đây vài hôm, anh ấy đã ngỏ lời yêu tôi. Người tôi run lên vì hạnh phúc yêu và được yêu, điều mà có nằm mơ tôi cũng không dám nghĩ đến.... Đó là niềm mơ ước của tôi bấy lâu nay.
Nhưng…, ngay tối hôm ấy tôi đã thấy hối hận vì đã nhận lời yêu anh. Ích kỷ quá, có phải tôi chỉ biết nghĩ đến mình không? Làm sao tôi có thể làm khổ anh khi tôi là một kẻ tật nguyền? Yêu tôi, anh sẽ phải chịu rất nhiều thiệt thòi. Một người con gái tốt và biết nghĩ, chắc chắn sẽ không đặt người yêu thương của mình vào tình huống khó khăn chỉ vì mình...
Tôi nên từ chối tình cảm của anh như thế nào để anh không bị tổn thương? Mong các bạn hãy cho tôi 1 lời khuyên...
| |
| | | ¥µ£ SuperMods
Tổng số bài gửi : 342 Tuổi : 30 Đến từ : stAr wOrld Thanked : 4 Ngày tham gia : 15/01/2009
| Tiêu đề: Re: Tuy khuyết tật nhưng chúng ta vẫn là người may mắn 24/01/09, 07:27 am | |
| chu~ n` wa' lam` bjnh' d0c. gum' nhung muk` d0c so so cung~ thay c0' y' ngja~ lem' ak' =]] | |
| | | pimpim SuperMods
Tổng số bài gửi : 321 Tuổi : 30 Đến từ : shOotinG stAr Thanked : 2 Ngày tham gia : 16/01/2009
| Tiêu đề: Re: Tuy khuyết tật nhưng chúng ta vẫn là người may mắn 24/01/09, 11:50 am | |
| đúng là 2 máz kon . ih hệt nhau lun. toàn chữ zới chữ | |
| | | jokie.huynh SuperMods
Tổng số bài gửi : 136 Tuổi : 31 Đến từ : lòng đất Thanked : 0 Ngày tham gia : 20/01/2009
| Tiêu đề: Re: Tuy khuyết tật nhưng chúng ta vẫn là người may mắn 24/01/09, 10:22 pm | |
| @Yul: sao ko jong' pa ji` zay,con luoi` wa' di haha @Pim: ngta la` 3 kon ak ^^! @all: mi' ban rang' xem rat' hay do' | |
| | | pesul Mem tích cực
Tổng số bài gửi : 80 Tuổi : 30 Thanked : 0 Ngày tham gia : 15/01/2009
| Tiêu đề: Re: Tuy khuyết tật nhưng chúng ta vẫn là người may mắn 26/01/09, 11:33 am | |
| hay va` xuc dong we'!!! dung' la` bat hanh cho co^ gaj' ay^"!!!le~ ra co ay' da~ co' hanh phuc rieng cho minh` oi`!! | |
| | | nhoxjino Mem tích cực
Tổng số bài gửi : 105 Tuổi : 30 Đến từ : sao hoa? Thanked : 0 Ngày tham gia : 14/01/2009
| Tiêu đề: Re: Tuy khuyết tật nhưng chúng ta vẫn là người may mắn 02/02/09, 06:04 pm | |
| truyện ngắn hay áh chú đăng cũng muốn post nữa | |
| | | Nathalje Mods
Tổng số bài gửi : 64 Tuổi : 30 Đến từ : hiệu trg~ trg` HOA LIÊN, kim tổ trưởng động tu` li` Thanked : 1 Ngày tham gia : 28/01/2009
| Tiêu đề: Re: Tuy khuyết tật nhưng chúng ta vẫn là người may mắn 03/02/09, 07:13 pm | |
| hay thiet!! nhung lam` bien' doc wa' ah`, mai mot kem` hinh` anh~ zo cho sinh dong ha' hjhj | |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Tuy khuyết tật nhưng chúng ta vẫn là người may mắn | |
| |
| | | | Tuy khuyết tật nhưng chúng ta vẫn là người may mắn | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |